Quốc khánh nơi “chân trời” Tổ quốc

Tinh thần Quốc khánh từ đảo tiền tiêu

Đảo Trường Sa Lớn trong những ngày cuối tháng 8, trước dãy nhà của Tiểu đoàn 1 là khẩu hiệu “Tinh thần Quốc khánh 2/9 bất diệt”, bên phải dãy nhà của thanh niên phân đội hỏa lực là khẩu hiệu “Chắc tay súng, vững tinh thần, quyết tâm giữ đảo”. Chiến sĩ công binh đang hoàn thành nốt những mét tường xây cuối cùng, còn chiến sĩ vệ binh đang mải mê luyện tập đội ngũ cho ngày kỷ niệm Quốc khánh. Niềm vui như lan tỏa đến từng đảo nhỏ và trong tâm hồn của từng chiến sĩ nơi tiền tiêu Tổ quốc.

Đảo trưởng Trường Sa Lớn – Thượng tá Đỗ Thế Tuyến cho biết, hằng năm đến ngày 2/9 là dịp để cán bộ chiến sĩ sơn sửa doanh trại, tăng cường công tác rèn luyện, huấn luyện sẵn sàng chiến đấu bảo vệ đảo vững chắc trong mọi tình huống. “Những ngày này, tàu thuyền nước ngoài hoạt động nhiều, nên mọi công tác tuần tra, cảnh giác phải tăng cường. Cán bộ chiến sĩ vui Quốc khánh nhưng không quên nhiệm vụ”, Thượng tá Tuyến nói.

Ngoài tăng cường công tác huấn luyện, rèn luyện, củng cố doanh trại, tất cả các đảo nổi, đảo chìm tổ chức nhiều hoạt động vui chơi giải trí, nâng cao đời sống văn hóa tinh thần. Đây cũng là dịp để đảng viên trẻ, đoàn viên ưu tú thể hiện tính sáng tạo, xung kích. Trung tá Lương Xuân Giáp, Chính trị viên đảo Trường Sa Lớn: “Tuy năm lẻ, nhưng chúng tôi cũng tổ chức nhiều hoạt động văn hóa văn nghệ, thể dục – thể thao để chào mừng ngày lễ, đặc biệt làm tốt công tác tuyên truyền giáo dục tinh thần ngày Quốc khánh và truyền thống bám đảo, canh biển của cán bộ chiến sĩ. Năm nay, mỗi chiến sĩ được kết nạp Đảng dịp này sẽ trồng một cây xanh. Còn nhóm các chiến sĩ chuẩn bị vào đất liền sẽ làm một công trình lưu niệm như bảng tin, bồn rau thanh niên. Đây là “món quà” kỷ niệm đối với các chiến sĩ hoàn thành nghĩa vụ quân sự trước khi rời quân ngũ”, Trung tá Xuân Giáp chia sẻ.

Các chiến sĩ DK1 phấn khởi sau khi hoàn thành nhiệm vụ từ Nhà giàn DK1 trở về.

Nếu đảo Đá Lớn có phong trào thi đua “Vượt nắng gió, khó không sờn, vững tay súng, kiên cường bám đảo”, thì đảo Sơn Ca có phong trào “Đảo là nhà, biển cả là quê hương, ngư dân là anh em ruột thịt”. Cạnh đó, đảo Đá Đông có phong trào “Rèn cán, luyện binh, quên mình vì Tổ quốc”.

Hai năm tuổi quân, hơn một năm làm nhiệm vụ ở đảo, điều đọng lại trong tim Hạ sĩ Trần Tuấn Anh, Phân đội Cơ động hỏa lực ở đảo Sơn Ca, không chỉ về tình đồng đội “đồng cam cộng khổ” nơi “quần đảo bão tố”, mà còn là tình yêu biển đảo mãnh liệt trong tim anh. Trước khi về đất liền xuất ngũ, Tuấn Anh đã tự tay mình trồng hai cây bàng vuông, coi đó là kỷ niệm hai năm tại đảo. Tuấn Anh chia sẻ với tất cả tình yêu của người lính đảo: “Sống ở đảo tuy gian khổ khó khăn, nhưng thực sự đó là những ngày ý nghĩa, đẹp đẽ nhất của đời lính. Những ngày lăn lộn trong nắng lửa mưa rào ở đảo, tôi hiểu rằng, lý tưởng của thanh niên không gì đẹp bằng cống hiến cho Tổ quốc. Đó chính là hành trang trong bước đường tiếp theo của tôi khi xuất ngũ”.

Giữa biển khơi không ngơi tay súng

Cùng lực lượng canh biển đảo của Tổ quốc, cán bộ chiến sĩ trên 15 Nhà giàn DK1 Vùng 2 Hải quân cũng có niềm vui riêng của lính biển xa nhà. Nhà giàn DK1/10 đóng quân trên vùng biển Cà Mau, tỉnh Cà Mau được coi là nhà giàn xa nhất so với đất liền, với nhiệm vụ canh chủ quyền biển của Tổ quốc từ hướng biển chồng lấn tiếp giáp lãnh hải biển hai nước bạn Malaysia và Phillipines. Ngày thường cũng như lễ, tết, cán bộ chiến sĩ ở đây luôn túc trực 24/24 giờ, quan sát phát hiện mục tiêu từ xa, làm điểm tựa cho ngư dân các tỉnh Cà Mau, An Giang, Sóc Trăng ra đây đánh bắt hải sản.

Trung tá Trương Văn Thủy, chỉ huy trưởng Nhà giàn DK1/10, cho biết: “Trong bất luận điều kiện nào, nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc được đặt lên hàng đầu. Ngày thường cũng như lễ, tết, chúng tôi chưa bao giờ nghỉ ngơi tay súng. Những ngày này, tàu thuyền nước ngoài hoạt động nhiều, càng phải tăng cường trực canh, không bỏ sót lọt mục tiêu”.

Cao tốc tuần tra kiểm soát quanh đảo Sơn Ca.

Nói về đời sống của cán bộ chiến sĩ DK1 hiện nay, Trung tá Nghiêm Xuân Thái, Chính trị viên Tiểu đoàn DK1 cho biết, so với trước đây thì đời sống của cán bộ chiến sĩ có nhiều cải thiện. Hiện nay, 14/15 Nhà giàn DK1 thế hệ mới có đủ nước ngọt sinh hoạt, huấn luyện hằng ngày. Phương tiện thông tin đại chúng cũng bảo đảm thường xuyên. Mặc dù ở xa đất liền, song cán bộ chiến sĩ nắm bắt thông tin hằng ngày, đất liền và nhà giàn không còn khoảng cách về thông tin, chỉ còn khoảng cách về quãng đường.

Đời sống của cán bộ chiến sĩ DK1 ngoài biển khơi phần nào được cải thiện, song hậu phương gia đình của nhiều cán bộ chiến sĩ còn khó khăn. Một trong những tấm gương vượt khó ấy là Thượng úy chuyên nghiệp Phạm Thành An, hiện công tác tại Nhà giàn DK1/21. Ở hậu phương, hơn 15 năm qua, mẹ anh là bà Lê Thị Tâm bị bại liệt biến chứng phải nằm liệt giường, con gái đầu bị rò tủy bẩm sinh. Gánh nặng gia đình đều dồn về cho người vợ. “Hy sinh hạnh phúc riêng của mình vì nghĩa lớn thì đó là sứ mệnh của người lính”, Thượng úy An chia sẻ.

Trong lúc người dân cả nước đang vui ngày quốc khánh thì những người lính Trường Sa, nhà giàn DK1 đang đứng gác trong gió gào, sương lạnh, căng thẳng theo dõi mục tiêu lạ trên biển. Trung sĩ Nguyễn Trọng Nghĩa, quê ở thị trấn Long Thành – Đồng Nai vừa hoàn thành nghĩa vụ quân sự từ Nhà giàn DK1/14 trở về. Trước khi vào bộ đội, Nghĩa được coi là con nhà “cưng”, vì gia đình có điều kiện nên chẳng hề “mó chân đụng tay”. Sau hơn một năm rèn luyện ở Nhà giàn DK1/14, từ một cậu lính chưa biết chăm sóc cho bản thân và “rảnh” nhiều hơn “bận”, đã trở thành một thanh niên bản lĩnh, chững chạc từ lời nói đến việc làm. Nghĩa xúc động chia sẻ: “Nhà giàn DK1 đã rèn luyện tôi trưởng thành. Chính nơi gian khổ này đã giúp tôi có bản lĩnh, nhận thức được sự nghiệp và tương lai sau khi rời quân ngũ. Nghĩ lại ngày ở DK1, tôi luôn tự hào và nhớ đồng đội”.

Kỷ niệm 73 năm Quốc khánh, những người lính đảo không quên ôn lại câu chuyện về những đồng đội đã hy sinh để bảo vệ chủ quyền Tổ quốc. Trước khi ngã vào lòng biển mẹ, Đại úy Vũ Quang Chương đã ôm cờ Tổ quốc vào lòng. Giữa cái chết cận kề trong gang tấc, Trung úy Nguyễn Hữu Quảng đã nhường áo phao cá nhân và miếng lương khô cuối cùng cho đồng đội rồi để sóng cuốn mình đi. Anh hùng liệt sĩ Trần Văn Phương trước lúc ra đi đã khẳng định: “Thà hy sinh chứ không chịu mất đảo, hãy để máu của mình tô thắm lá cờ truyền thống của quân chủng Hải quân”. Binh nhất Trần Thiên Phụng quyết không đầu hàng địch. Trước họng súng quân thù, anh đã thét vào mặt chúng: “Đất nước chúng tôi không bao giờ dạy người lính đầu hàng”. Tiếng nói ấy không chỉ thể hiện khí phách anh hùng, mà còn là tư thế của người làm chủ thực sự biển đảo dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Câu nói ấy đã trở thành tuyên ngôn bất tử về tinh thần bất khuất trước kẻ thù, để cán bộ chiến sĩ Trường Sa, DK1, Cảnh sát biển và Kiểm ngư Việt Nam hôm nay đang nối tiếp với một thế và lực mới. Bởi họ hiểu, để đất liền trọn niềm vui ngày Quốc khánh, sứ mệnh của họ là bảo vệ Tổ quốc, ngăn chân quân thù từ hướng biển.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *